31 tháng 5, 2016

SẮP MÂM CƠM GIÓ


Con về với mẹ bữa nay
Nghe câu hát gió buồn day dứt chiều
Căn nhà hắt bóng cô liêu
Vẳng trong tiếng chõng, câu Kiều dở dang

29 tháng 5, 2016

MƯA NÚI


Nước bào thêm mấy con đường
Đường nào cũng dẫn về phương xa vời
Quãng vòng qua ngõ nhà tôi
Mưa trôi sạch lốt chân hồi em qua

THẾ GIỚI KHÔNG LỜI


Một ngày điếc cả hai tai
Lánh xa ngập ngụa bi hài thế gian
Không rung động những sáo đàn
Cũng không ngộp trước vạn ngàn điêu ngoa

28 tháng 5, 2016

VÈ BÁN THƠ


Xưa nay em vẫn làm thơ
Nhiều thì bán được hai tờ... một trăm
(tức 200.000VNĐ)
Bài thơ thai nghén cả năm
Viết như dứt ruột ra vằm nát tan
Vậy mà có chú
(được cấp) "trên" ban
Bán thơ con C
(cóc) nhiều ngàn đô la
Tìm ra thì mới hiểu là
Bởi vì chú í có cha "múa" quyền
Cho nên mỗi chữ mỗi tiền
Cứ in là lại đi liền với đô
(USD)
Mặc thơ đọc phải hứng xô
Mặc thơ đọc phải... phát rồ mới hay!


Nhà em chắp cả... bốn tay
Lạy như bổ củi các thày... lắm chiêu
(Vì tiền làm giả nói điêu
Vì tiền bất chấp mọi điều xấu xa...
)
 
- Trích "Tiền chỉ là phương tiện" của triệu phú thơ Nguyễn Huy Hoàng.

25 tháng 5, 2016

RU MÌNH

(Tặng một người buồn!)


Hồn tôi xin biệt xứ đây
Đến nơi nhiều gió, nhiều mây, nhiều rừng
Đến nơi thật ít tưng bừng
Đến nơi đâu cũng lưng chừng, dở dang

22 tháng 5, 2016

NGHÈO NHƯ PHÓ TỔNG THỐNG MỸ

(Ngưỡng mộ thôi, không phải thơ)



Con ông hôm nay sao rồi
Đã quyết cho con mổ não?
Xin ông đừng bán căn nhà
Ở đó quá nhiều kỉ niệm!

14 tháng 5, 2016

NHÀ TRANH VÁCH ĐẤT

Con nhớ lắm bố mẹ ạ!
Con nhớ căn nhà tranh vách đất hồi mẹ sinh con ra, nuôi con lớn lên bằng bắp ngô, củ sắn; thậm chí là bằng thanh tre mẹ rút vội từ bức vách xập xệ nhà mình, mỗi lần con mắc lỗi!

12 tháng 5, 2016

TỰA LƯNG VÀO GIÓ


Tựa lưng vào gió chông chênh
Thấy hình như nỗi gập ghềnh vơi đi
Tâm tư chẳng nhuốm màu gì
Trung trinh như tiếng từ quy giữa ngàn

3 tháng 5, 2016

CẢ ĐỜI CHĂM CHỈ XẾP HÀNG


"Cả đời cha bị lỡ tàu
Mà nào đi muộn đến sau đã đành…"
                                                           (Trương Hữu Thiêm)

Cả đời chăm chỉ xếp hàng
Vậy mà vẫn cứ
llàng nhân duyên
Hay vì phạm phải lời nguyền?
Hay vì kiếp phận truân chuyên, bạc bèo?