Con về với mẹ bữa nay
Nghe câu hát gió buồn day dứt chiều
Căn nhà hắt bóng cô liêu
Vẳng trong tiếng chõng, câu Kiều dở dang
Mùi hương bồ kết buông ngang
Cứ như vừa đó rõ ràng mẹ con
Cơi trầu, đĩa vỏ vẫn còn
Chỉ lòng con thấy héo hon bộn bề
Một cơn ho quặn trong mê!
Một đôi mắt mỏi mòn ê ủ chờ!
Một phên liếp khép ơ hờ!
Màn buông lờ lững, nhờ nhờ buồng không!
Bây giờ mẹ có còn mong
Đếm ngày con lớn sang Đông, qua Hè
Mẹ ngồi đếm nẫu mùa me
Đến sang mùa ổi, rồi khe khẽ cười
Miệng cười nhưng mắt không tươi
Hai hàng nhung nhớ chín mười rụng rơi...
Nghe câu hát gió buồn day dứt chiều
Căn nhà hắt bóng cô liêu
Vẳng trong tiếng chõng, câu Kiều dở dang
Mùi hương bồ kết buông ngang
Cứ như vừa đó rõ ràng mẹ con
Cơi trầu, đĩa vỏ vẫn còn
Chỉ lòng con thấy héo hon bộn bề
Một cơn ho quặn trong mê!
Một đôi mắt mỏi mòn ê ủ chờ!
Một phên liếp khép ơ hờ!
Màn buông lờ lững, nhờ nhờ buồng không!
Bây giờ mẹ có còn mong
Đếm ngày con lớn sang Đông, qua Hè
Mẹ ngồi đếm nẫu mùa me
Đến sang mùa ổi, rồi khe khẽ cười
Miệng cười nhưng mắt không tươi
Hai hàng nhung nhớ chín mười rụng rơi...
Chiều
nay lòng dạ rối bời
Sắp mâm cơm gió con mời mẹ con!
Sắp mâm cơm gió con mời mẹ con!
* Nhớ những món quà của mẹ mỗi dịp Tết Thiếu
nhi!
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét