"Cả
đời cha bị lỡ tàu
Mà nào đi muộn đến sau đã đành…"
(Trương Hữu Thiêm)
Cả đời chăm chỉ xếp hàng
Vậy mà vẫn cứ lỡ làng nhân duyên
Hay vì phạm phải lời nguyền?
Hay vì kiếp phận truân chuyên, bạc bèo?
Nên đời ban ải gieo neo
Đường duyên khúc khuỷu, vòng vèo nhân lên
Cho nên em sợ ở bên
Cuộc vui thoáng chốc, đáp đền dở dang
Cho nên em chọn đò ngang
Dòng anh dằng dặc bẽ bàng mình anh
Và em sợ phải chòng chành
Cùng anh chèo chống mong manh dặm dài
Rồi em cũng sợ phôi phai
Sẽ từ khổ tận cam lai vận vào
Vậy mà vẫn cứ lỡ làng nhân duyên
Hay vì phạm phải lời nguyền?
Hay vì kiếp phận truân chuyên, bạc bèo?
Nên đời ban ải gieo neo
Đường duyên khúc khuỷu, vòng vèo nhân lên
Cho nên em sợ ở bên
Cuộc vui thoáng chốc, đáp đền dở dang
Cho nên em chọn đò ngang
Dòng anh dằng dặc bẽ bàng mình anh
Và em sợ phải chòng chành
Cùng anh chèo chống mong manh dặm dài
Rồi em cũng sợ phôi phai
Sẽ từ khổ tận cam lai vận vào
Mặc
mình anh với chênh chao
Mình
anh với nỗi cồn cào dở dang…
Bây giờ anh vẫn xếp hàng
Mặc cho thiên hạ rẽ ngang, đón đầu!
Mặc cho thiên hạ rẽ ngang, đón đầu!
Ở nơi tất
cả mới chỉ bắt đầu, 03.05.2016
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét