12 tháng 5, 2016

TỰA LƯNG VÀO GIÓ


Tựa lưng vào gió chông chênh
Thấy hình như nỗi gập ghềnh vơi đi
Tâm tư chẳng nhuốm màu gì
Trung trinh như tiếng từ quy giữa ngàn

Gió không phải ghế diễn đàn
Cho nên khi tựa yên hàn tấm thân
Ngồi ngoan như giọt thanh vân
Ríu ran điệp khúc ái ân cõi lòng
Đắm mình giữa bốn bề không
Nhâm nhi bữa tiệc thơm nồng hương hoa
Trời ban riêng một món quà
Độc hành, độc thoại, độc hoà bách âm
Một mình với một trầm ngâm
Một mình với một lặng thầm ưu tư...

Tựa lưng vào gió mùa hư
Cho muôn vàn nỗi ậm ừ bay đi!


Núi Gió, 12.05.2016

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét