Khi
bước vào giải đấu:
họ coi các em - Đội tuyển của chúng ta là "vật" lót đường
chả ai thèm chấp!
Khi vào
tứ kết:
các em chơi như những anh hùng
kiên cường và quả cảm!
Họ cho
rằng vận may đã giúp đỡ các em(?)
Khi
bước vào bán kết:
các em chơi với tâm thế của một nhà vô địch!
Họ bắt
đầu nhìn các em bằng con mắt thán phục(!)
Vào
trận chung kết:
Các em chơi với tất cả phi thường!
- Giá
băng ngăn cản các em đến với chiếc cúp, vì ban bật bóng nhanh, bóng ngắn, trồng
cánh, xẻ nách, phối hợp trung lộ… - thế mạnh của người Việt ta bỗng chốc bị phá
sản.
- Cái
lạnh là khắc tinh của thể hình đối với các em, khiến cho những pha bóng bổng
vốn là thế mạnh của đối phương, chúng ta càng thêm bất lợi!
- Các
em lần đầu tiên phải chơi một trận trong hoàn cảnh, mà nếu là tôi sẽ chỉ nằm ở
trong chăn và đá trong chăn!
- Những
đôi giầy mới ngăn cản các em đến với chiếc cúp, vì tất cả những người từng đi
giầy đều biết, nếu giầy chưa cũ thì không thể đá!
Khi
bóng lăn, tôi đã nghĩ kết quả trận đấu sẽ được đối phương định đoạn ngay trong
hiệp 1!
Thế
nhưng:
Các em đã chơi với cái đầu của những nhà khoa học!
Các em chơi với trái tim, lá phổi và những đôi chân bằng sắt, bằng đồng!
Các em chơi với thứ tinh thần thuộc về thần thánh!
Chúng
ta chỉ chịu khuất phục số phận vào đúng những giây cuối cùng, sau gần 120 phút
chiến đấu bằng cả sinh mạng, trong tư thế của những vị anh hùng kiên cường, bất
khuất!
Với
tôi, các em là những nhà vô địch!
Với Việt Nam, các em là những nhà vô địch!
Với Đông Nam Á, các em là những nhà vô địch!
Với những người chơi bóng trên khắp trái đất này, các em là những nhà vô địch!
VÀ TÔI
ĐÃ BẬT KHÓC!
Bây giờ vẫn đang khóc, vì tôi thực sự không biết các em chiến đấu bằng thứ tinh
thần gì?
Chỉ biết, chắc chắn biết, các em chiến đấu bằng động lực VIỆT NAM!
U23 -
CÁNH CHIM KỲ DIỆU CỦA BÓNG ĐÁ VIỆT!
Cảm xúc ghi nhanh sau
trận chung kết Giải vô địch U23 Châu Á 2018: Việt Nam - Uzbekistan