Ngồi
buồn khai quật hồn mình
Mới
hay cảm xúc quyên sinh ít nhiều
Vẫn
rằng trong cõi tiêu diêu
Không
dung ba thứ giáo điều vu vơ
Đắp
tiền, mặt chẳng chịu trơ
Gieo
oan không mất lòng thờ nhân tâm
Một
mình một cuộc thăng trầm
Cũng
đau đáu phận, cũng vâm vấp mình
Bây
giờ trong cõi hiện sinh
Vừa
bằng hạt bụi thình lình bể dâu
Cũng
bươn bả, cũng nông sâu
Cũng
mòn mỏi với nhịp cầu hư vô…
Nhặt
mình từ cõi cằn khô
Đem
gieo vào giữa sầu cô quạnh sầu!
Ngày nhắc
mình để nhớ, 03.01.2018
Anh sầu thì em lên chơi
Trả lờiXóaVới bộ váy ngắn anh vui không nè?
Anh Nguyễn Đức Nợi ở, sao anh "khai quật" mình xong cứ ngồi mãi thế, phải viết gì tiếp nữa chứ, hay bút của anh "hết mực" rồi...? Hu... Hu...
Trả lờiXóaVâng, bút hết mực rồi, "cụ" Mầu ạ! Hihi
Trả lờiXóaAi thì còn lăn tăn chứ riêng anh Đức Nợi thì bạn Thị Mầu khỏi lo "bút" của anh ấy "hết mực". Khi nào sắp "hết mực", anh ấy uống một ít tảo xoắn thì đủ "mực" cho một tá Thị Mầu nhà bạn ngay!
Trả lờiXóa