Thu
nên Tam Đảo thững thờ
Sương mang mang, gió hững hờ vị đông
Chim chiều về có kịp không
Hay là trú lại dưới đồng Mê Linh
Nghe Vương Nữ kể chuyện tình
Cho nên quên chuyện chúng mình với nhau
Mượn rừng núi một cành lau
Vẽ lên trời nét nhớ màu kỳ nguyên
Gió rừng lẩy giọng hoàng khuyên
Triền xanh thấp thoáng dáng huyền, dáng son
Trời chiều như quả hồng non
Bên nghiêng thừa nắng, bên tròn mướt mây
Vốn là thủ phủ cỏ cây
Cho nên trời đất đong đầy tình yêu
Chiều về như đốt như thiêu
Lưng xanh thảng thốt cánh diều cầu cơ!
Sương mang mang, gió hững hờ vị đông
Chim chiều về có kịp không
Hay là trú lại dưới đồng Mê Linh
Nghe Vương Nữ kể chuyện tình
Cho nên quên chuyện chúng mình với nhau
Mượn rừng núi một cành lau
Vẽ lên trời nét nhớ màu kỳ nguyên
Gió rừng lẩy giọng hoàng khuyên
Triền xanh thấp thoáng dáng huyền, dáng son
Trời chiều như quả hồng non
Bên nghiêng thừa nắng, bên tròn mướt mây
Vốn là thủ phủ cỏ cây
Cho nên trời đất đong đầy tình yêu
Chiều về như đốt như thiêu
Lưng xanh thảng thốt cánh diều cầu cơ!
Tam Đảo,
chiều 18.10.2016
Chắc là đang đợi em nào đến hay sao?
Trả lờiXóaChính xoác. Chuẩn không cần chỉnh. Chỉ đợi gái mới ngẩn tò te như thế...
Trả lờiXóa