22 tháng 9, 2016

GẶP EM Ở CUỐI NỤ CƯỜI


Thì anh là đứa chậm chân
Cho nên vẫn đứng tần ngần ở đây

Trước vô vàn thứ giả cầy
Thì anh vốn mặt kém dầy, kém trơ
Cả ngày chỉ biết làm thơ
Yêu tha thiết vẫn giả vờ như không
Sợ đời muôn kiểu chơi ngông
Sợ mình mỏng mảnh tơ đồng dễ đau
Nên đành đứng đó nhìn nhau
Giống như cặp vợ chồng Ngâu Thiên Hà
Duyên chi chọn lúc xế tà
Lểnh khà lểnh khểnh như là trêu ngươi
Gặp nhau ở cuối nụ cười
Để rồi phát bệnh mỗi người mỗi căn
Nan y khổ sở đường văn
Tìm đâu chén thuốc băn khoăn bây giờ...

Quay về với cõi làm thơ
Anh như câu bát thẫn thờ vừa gieo!

22.09.2016


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét