23 tháng 10, 2016

BUÔN CÁI GIẢ VỜ!


Hơn hai tháng nằm một chỗ
Cuồng chân, cuồng cả tâm tư
Tai nghe chuyện đời lỗ mỗ
Thôi thì, mười mấy… cũng ừ!


Người ăn chay trên đỉnh núi
Hồn lang thang khắp thế gian
Nhớ cồn cào ngày đi bụi
Một mình càng thấy miên man!

Đăng lên dăm tấm hình cũ
Với mấy bài thơ lâu rồi
Và ngồi đỉnh trời tự nhủ
Cỗ bàn cũng thế này thôi!

Hai tháng như người đi mượn
Hai tháng giống đứa mất hồn
Hai tháng bạn bè bay lượn
Hai tháng nghĩ đủ dại khôn!

Và giờ vươn vai đứng dậy
Bao nhiêu lo lắng đang chờ
Người thì: Không chơi còn đấy
Nhưng việc: Không làm nguy cơ!

Và giờ bỗng dưng phấn chấn
Như vừa vớ được nàng thơ
Chia tay tháng ngày lận đận
Mình đi buôn cái… giả vờ!

Ngày chính thức tạm biệt cơn "liệt lưng" hành hạ suốt 2 tháng ròng, 23.10.2016


3 nhận xét :

  1. Ốm như vầy mà em yểng khủng khiếp... nhiều đêm vợ đuổi lên nương ở một mình. Nhưng vẫn không chừa nên cái xương sống đau năm này qua năm khác...

    Trả lờiXóa
  2. Em biết rồi. Anh Đức Lợi viết văn hay mà chơi gái cũng rất tài... Chả bù cho gã nhà em, ngu bỏ mẹ...

    Trả lờiXóa
  3. Thì bạn bảo ông chồng bạn mang giấy bút đến nhà anh Đức Lợi, xin anh ấy dạy cho cách làm thế nào để đỡ "ngu bỏ mẹ" đi. Khoản này anh Đức Lợi hơi bị tài đấy.

    Trả lờiXóa