Ở nhà nắng có hanh không,
*
Năm nay mẹ tám mươi
rồi
Cánh đồng cũng đã mấy
đời nhà ta
Quanh năm gom góp mặn
mà
Nụ cười vốn cũng
như pha muối vào
Nhớ ngày sóng đánh xôn
xao
Con nằm trong thúng
muối cao hơn người
Quẩy con đi dọc cuộc
đời
Bàn chân rát bỏng
giữa trời ưu tư
Mẹ ru lời gió ngọt
lừ
Giấc mơ nắng đốt
chín từ bên trong
Ngủ như hạt nước
khô cong
Đói không dám khóc,
buồn không dám hờn
Mẹ cùng nắng quặn từng
cơn
Se cho hạt nước mặn
hơn mỗi ngày…
*
Năm nào cũng giống
năm nay
Muối ra hoa trắng như
mây ven làng
Con mang tâm trạng
ngỡ ngàng
Về bên tiếng sóng rộn
ràng ngày xưa
Mẹ già tỏa bóng
đang trưa
Hằn lên đồng chạt
như vừa vẽ xong…
Ngày về thăm quê muối, 21.8.2015
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét