27 tháng 10, 2015

CON LÀ CON THÔI


Mai con lớn thêm một tuổi
Nghĩa là vai rộng, sức dài
Nghĩa là bố bớt một tuổi
Trí mòn, sức vóc tàn phai.

25 tháng 10, 2015

CHẮP TAY EM CÓ MẤY LỜI

(Không phải thơ!)


Vốn em phọt phẹt, vụng về
Dốt chơi cờ bạc, lô đề, web game…
Rượu chè đàn đúm thâu đêm
Em càng dở ẹt, lại thêm ngố tàu

19 tháng 10, 2015

ANH VẪN LUÔN...

Thay lời chúc đẹp nhất đến những chủ nhân ngày 20.10!
------------------------------------------------------



Anh vẫn luôn rất sợ
Mỗi khi trời quá xanh
Là nhân đôi nỗi nhớ
Nhớ hoá thành mong manh.

18 tháng 10, 2015

GỌI ANH


Người ta bảo phải lên đồng
Người ta lại bảo em không tâm thành
Cho nên chẳng gặp được anh
Cho nên mấy chục năm đành đơn phương

15 tháng 10, 2015

VIẾT CHO TUỔI 44


Bốn tư rồi, có còn trẻ nữa không?
Cái tuổi lửng lơ trong bầu lơ lửng
Người gọi chú nhiều, chẳng mấy gọi anh
Mà nếu có cũng do mình… tự dửng!

11 tháng 10, 2015

VẪN DẤN CHÂN XƯA

(Viết cho ngày giỗ đầu Cha)


Núi vẫn một màu xanh ấy
Nếp nhà, vẫn dấu chân xưa
Giàn trầu cuối vườn vẫn vậy
Thau đồng vẫn mấy giọt mưa…

8 tháng 10, 2015

VỚI CỎ


Mang gen cây cỏ trong người
Cho nên cứ phải xanh tươi bốn mùa
Núm nhau vùi vội trong mưa
Bây giờ vẫn thấy như vừa cắt xong

5 tháng 10, 2015

HƯƠNG VỊ CỦA TRỜI DƯỚI CHÂN ĐÈO TẰNG QUÁI

 

       Cứ vào độ tháng 9 tháng 10 và tháng 2 tháng 4 hằng năm, chỉ trong một ngày, trời Tây Bắc đều hiển hiện rõ rệt ba mùa. Đêm là mùa đông, sáng và chiều là mùa thu, còn ban ngày thì lại là mùa hạ. Cái thứ thời tiết “đặc sản” ấy chỉ riêng Tây Bắc, và riêng cho vùng đất “dưới chân núi vách thưng trời”. Biên độ chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm có khi lên đến hơn 200.       

2 tháng 10, 2015

NHỚ NGHỀ... LÊU TÊU


Lâu rồi không làm báo
Bỏ qua nhiều tréo ngoe
Lắm người gặp mình bảo
Hình như bút chú… què?