15 tháng 10, 2015

VIẾT CHO TUỔI 44


Bốn tư rồi, có còn trẻ nữa không?
Cái tuổi lửng lơ trong bầu lơ lửng
Người gọi chú nhiều, chẳng mấy gọi anh
Mà nếu có cũng do mình… tự dửng!

Cánh cửa mộng mơ khép lại lâu rồi
Cái ngưỡng chỉ làm những gì mình giỏi
Sẽ phải giầu rồi, không nữa thì thôi
Sự cũng tại bởi ít tài, nhiều thói.

Người ta quí tuổi này như… của quí
Thế mà mình lại quăng quật vô biên
Chắc có lẽ mình giống đồ vô vị
Vì thế nên, nếu thành đạt… chết liền.

Cũng bởi vậy mà vẫn lằng nhằng lắm
Không mộng mơ, nhưng thỉnh thoảng vẫn teen
Vẫn theo đuổi cả những gì xa thẳm
Vẫn gò mình vào nỗi nhớ như in.

Cũng bởi thế nên vẫn còn hừng hực
 Làm nhỏ làm to, tính mẹ tính con
Nhựa trong người cứ sôi lên rạo rực
Năng lượng thừa, chả nhẽ đổ vào… lon!

Bốn tư rồi, có nông nổi nữa không?
-…!

Sơn Viên, nhớ ngày của riêng mình, 15.10.2015

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét