Từ rày đoạn tuyệt bon chen
Lên rừng sống phận nhỏ nhen nỗi mình
Đọa
đày hình dạng thất kinh
Tóc
dài, râu rậm... hôi rình chim muông
Sống
trong văn hóa cởi truồng
Hót
lên ngôn ngữ buông tuồng, rồi nghe
Gia
tài là núi là khe
Là
cây là lá chở che quanh ngày
Một
mình một cuộc lắt lay
Sớm
chuyền cùng vượn, chiều bay săn mồi
Khỏi
nghe chót lưỡi đầu môi
Khỏi
xăm xắn với thói đời nhiễu nhương
Bầy
đàn muông thú mà thương
Nhường
nhau tiếng hú, vấn vương mấy miền
Bang
giao trong cõi tự nhiên
Sướng
như được sống phận tiên trên giời
Có
đâu như kiếp con người
Miệng
cười, tay bắt, bụng... đười ươi nhau...
Ở
rừng sống kiếp cỏ lau
Trắng
bâng khuâng cả sang giầu trắng đi...!
Khoan La San, 3.5.2015
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét