Về nơi trời đất trong veo
Về nơi mây trắng luôn theo vào nhà
Chợt lòng bỗng hóa bao la
Chợt lòng bỗng chẳng nhận ra chính mình
Một vùng xanh ngọc lung linh
Một vùng trùng điệp in hình lên mây
Đắm trong hoa lá cỏ cây
Đắm trong cảm xúc ngất ngây chưa từng
Dường như gió bỗng chốc ngưng
Dường như mưa đổ lưng chừng rồi thôi
Mỗi nhà ngự một quả đồi
Mỗi nhà một điệu đàn môi bỏ bùa
Bên hiên nắng hắt lưa thưa
Bên hiên ánh mắt như vừa chạm nhau
Một mình một bóng cũ nhàu
Một mình độc bộ trên màu thênh thang
Thảo nguyên lau trắng ngổn ngang
Thảo nguyên vẹn nỗi ngỡ ngàng tháng Năm…
Thảo nguyên Tá Miếu -
Sín Thầu, 2.5.2015
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét