Tiễn em qua nửa cánh rừng
Từ nay mình biết cầm chừng về nhau
Thôi thì lúc ốm, khi đau
Người bên em trọn canh thâu, bớt buồn
Tiễn em qua tuổi bẫy chuồn
Làm anh nhớ thuở thư tuồn sang ngăn
Viết thì chẳng thấy lăn tăn
Nói, là ấp úng như ăn phải… mìn
Tiễn em bằng chiếc xe Minsk
Khói ruôn ký ức về nghìn năm xa
Giờ em là của người ta
Anh xin một cõi gọi là... mơ thôi!
Sơn trại, 10.01.2015
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét