Bản nhà em cứ bảng lảng thế thôi
Nếu anh qua xin một lần dừng lại
Dăm cây cải, vài khóm lúa mồ côi
Bữa cơm chiều độn thêm phần tê tái.
Anh đã đến và nghe rừng mê mải
Kể chuyện chàng trai khăn gói lên trời
Đi tìm lượm lốt chân người bỏ lại
Hết một đời, nhặt vô số chơi vơi…
Con đường vẫn trong mây mù chấp chới
Tết đến đầu thôn, tết lại quay đi
Lá mùa này cháy rực màu nghĩ ngợi
Vài chiếc bay, tự làm cuộc chia li…
Thấy anh đến, rừng thốt nhiên ngừng kể
Chuyện chàng trai, và chuyện chiếc
thang mây
Anh tủm tỉm, cứ như rằng là thế
Rồi, hỏi nàng viễn xứ có qua đây?
Bản nhà em hoa cỏ lẫn ngất ngây
Anh đến đây và anh xin ở lại
Gom lá cuối mùa nhen nhóm lên cây
Phơi se sắt trong lòng lên đồi bãi…/
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét