Viết cho ngày sinh nhật cô
(Tặng cô giáo văn mà em yêu kính)
Hồi cấp ba em phải
rửa bát thuê
Vì nhà nghèo không có
tiền đóng học
Ngoài bốn mươi, em
vun vén mọi bề
Để con không vừa đến
trường vừa khóc.
Em chẳng giàu, nhưng
đủ tiền ăn sáng
Gọi món hơi to, vì
thượng đế, họ chiều
Cô sấp ngửa chạy bàn, em choáng váng
Rửa bát, lau nhà…
bằng tuổi tác liêu xiêu.
Ngày của cô mà sao cô
dậy sớm
Chú nhà cô, và cả các
em đâu
Em thấy mắt cô, vừa rồi, rơm rớm
Trán cô hằn từng câu
chuyện lo âu!
Chắc hôm nay cô không
diễn cảm thơ
Như ngày này mấy chục
năm về trước
Cô vốn là thần tượng
trong mơ
Bọn em thề, noi gương
cô bằng được!
Mấy chục năm sau gặp
cô rửa bát thuê
Còn em làm thơ trong
bộn bề tâm trạng
Cô chẳng nói với em nơi tối tối cô về
Còn em từ giờ không
đến đây ăn sáng…
Quán quê, 07.07.2013
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét