Bà
mù lấy hết sức bình sinh nhích cánh cổng sắt từng ít, từng ít một rồi lách
người, đổ nhoài ra. Con đường chỉ là một vệt đen trong hai con mắt trắng.
Mưa ngâu đóng băng đôi bàn chân xương xẩu, xiêu vẹo xuống hè phố. Một cú trượt khiến sự chạy trốn chìm vào im lặng. Chẳng biết bao lâu tiếng kinh kệ mới văng vẳng vào, làm lòng người lương thiện quá.
Mưa ngâu đóng băng đôi bàn chân xương xẩu, xiêu vẹo xuống hè phố. Một cú trượt khiến sự chạy trốn chìm vào im lặng. Chẳng biết bao lâu tiếng kinh kệ mới văng vẳng vào, làm lòng người lương thiện quá.
Từ đấy, bà mù ôm đàn ghi ta ra đầu dốc
dẫn vào khu du lịch, đón dòng người từ năm châu đổ về bằng những điệu xẩm ai
uẩn, như sợi dây cố định sự tấp nập vào thinh tịnh. Tiếng leng keng rớt xuống
chiếc ống bơ nằm ngoác miệng trước thềm đá như những hồi chuông chùa ngân nga
không ngớt. Dứt tiếng leng keng là tiếng ống dốc tuột vào trong hộp đàn.
Mọi thứ rơi vào tĩnh mịch. Tiếng đàn
đùng đục giọng kim ngân. Bước chân dọ dẫm quay về ngôi chùa nhỏ. Những thứ
trong hộp đàn lại được dốc cả vào hòm công đức. Sau tiếng tụng kinh khấp khểnh,
lời những bài thánh ca được chuyển thể thành xẩm ca. Du dương và u tịch.
Như
một cậu bé con nhà chùa, ngày học chữ, đêm học sách phật và rung chuông. Bà mù
chẳng có đường về nào ngoài hai cánh cổng chùa. Có người có muốn nhớ cũng chẳng
có gì mà nhớ. Còn bà mù thì lại muốn quên mà không thể quên ngôi biệt thự năm
tầng màu cánh cam và những con người lẽ ra phải là Người trong đó.
Mọi nguyện cầu dồn cả về sự bất nhân u
muội ấy. Nhưng không kịp. Thành phố vừa tổ chức lễ truy điệu tập thể cho những
người xấu số, mới bị sập nhà sau cơn động đất đêm qua. Ngôi biệt thự màu cánh
cam không để lại một hơi thở nào. Bao nhiêu đợt ra quân giải tỏa những ngôi nhà
xây cao quá mười lăm mét, vì chúng phá vỡ quy định chống phá vỡ cảnh quan của
thành phố di sản.
Ngôi nhà ấy vẫn hiên ngang. Nhưng giờ,
người ta chẳng phải khó xử khi phải xử ngôi nhà ấy. Chỉ thương tiếc tiễn đưa
một nhân vật cao cấp.
Bà mù tưởng lòng đã thanh tịnh, ai ngờ
nghe xong, bước luôn vào cõi tâm linh để tìm chiếc roi ngày xưa đã vô tình đánh
mất!
21.11.2007
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét