29 tháng 1, 2013

MẸ ƠI ĐỪNG BÁN CON ĐI

Chưa học xong lớp 5 con đã phải đi
   hết Hà Tĩnh, Nghệ An… làm tôi đòi, đứa ở
     nhưng mẹ vẫn chẳng hài lòng vì sức con chỉ đủ tiền tiêu dở
Con phải làm được bằng nào mới thỏa mẹ ăn chơi?
Mẹ đem con bán cho động quỷ lấy ba trăm ngàn,
   sao rẻ thế mẹ ơi!
Mẹ có thấy xót những tháng ngày con bị hành trong đó
   má mì bắt con học “bài học đầu tiên” bằng phim con heo
      và thằng ma - nơ - canh trần truồng, méo mó
            rồi lấy “đồ chơi” tập làm vợ, làm chồng.
Xong khóa học mười ngày con “thi” bị điểm không
   còn các chị em thì “tốt nghiệp” loại ưu, loại khá.
Má mì đánh con đau mà con không dám phá
   bởi lũ đầu trâu vây quanh như chỉ chực nuốt chửng con.

Bọn chúng nhốt con vào phòng VIP, dội đòn
   rồi cùng chúng ngồi nhâm nhi phim sex.
Má mì dẫn con “khảo sát hiện trường” quanh các lô, các xép
   bắt con xem “khách” rên la.
      nào “hít hà”, “thổi”, “vạch”, nào thủ thuật “Kama Sutra”
cốt để con mê mà tự nguyện hiến đời vào vòng vay trả
               và cả bài thực hành cho khách “xong”, khách “lả”
      “múa bụng” thật nhiều không “thịt nhũn” khách chê
ngày phụ nữ, họ bắt con uống thuốc lú, thuốc mê…
- Không đứa nào được để khách làng chơi “ám ảnh”!

Rồi đến cũng đến ngày con phải trả bài “nhanh”, bài “mạnh”
    “giám khảo” là một “vâm” già như ông ngoại dưới quê.
- Khách “ruột” của nhà hàng, con phải chiều cho khách “đê mê”
Rồi “chào” con là “rau sạch” giá ngàn đô có lẻ…

                        ***

Giờ con đã trở thành một ả phiếm cô giá rẻ
   cố làm đủ cho mẹ ứng tiền, rồi kẹp bồ xa xỉ rong chơi
      bỏ mặc con gái tàn đời trong tổ quỷ, hang dơi
sớm khuya nhọc nhằn trả nợ.
Mẹ ơi!
Cho con xin một chút gì gạc gỡ
   để con được trở về lành lặn một đời con…
                                                                   
10.8.2008

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét