Bên
kia sườn dốc đời người
Bỏ
trăm hoài bão lại sau
Dấn
về phía nắng đã cau cúa vàng
Nửa
đời tao tác dọc ngang
Bình
bình gặp phải nhàng nhàng, vậy thôi
Trời
xe lau lách thành đôi
Mình
xe mình với mồ hôi, máu đào
Xe
mình vào gió lao xao
Mà
nghe rấm rứt ngọt ngào, đắng cay
Xe
mình vào chốn nợ vay
Nhân
duyên, kiếp vận, dở hay, ác hiền…
Ước
gì làm một kẻ điên
Vì
điên không biết muộn phiền, đớn đau…
Chẳng
ai đứng đó đợi nhau
Sườn
kia nắng đã nhuộm màu muối tiêu
Xe
mình vào với cô liêu
Mới
hay vạn vật đáng yêu nhường này!
Ngày đặc
biệt, nghĩ về những điều đặc biệt (8.3.2017)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét