25 tháng 4, 2016

THƠ TÌNH DANG DỞ… CỦA NÚI


Đêm nay trăng khuyết đôi vành
Anh mang nỗi nhớ mong manh về rừng
 Hai đầu đòn núi rưng rưng
Tiếng kèn neo giữa lưng chừng trời mây
Bước lưu bước lạc ngất ngây
Với câu thơ dở dang đầy hai tay
Vành khăn thổ cẩm ai may
Nét thêu giấu cả mây bay gió vờn
Thêu đêm mộng khuyết chập chờn
Thêu thêm chờ đợi, giận hờn vào nhau
Lạc mùa, trắng một cành lau
Để cho mắt cháy rực màu đam mê
Thơ tình dang dở rủ rê
Đưa nhau về với vụng về... dở dang…

Đêm nay trăng khuyến mơ màng
Anh mang nỗi nhớ vội vàng giấu đi!

Thập tầng Đại Sơn, 25.4.2016

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét