Mình
như cọng cỏ đơn côi
Ai
mà gàn dở thì chơi với mình
Bỏ
xa thế thái nhân tình
Cô
đơn là lộc của trời
Ban
riêng cho kẻ dở hơi dở hồn
Cõi
này không có người khôn
Khiếu
luôn cả bậc thượng tôn màu mè!
Đời
sao, xin cứ chẻ hoe
Cớ
đâu lại phải lăm le nịnh nòn
Cầm
vàng mà dạ héo hon
Sống
trong nhung gấm mà thon thót đời…
Chẳng
đâu như kiếp con người
Quanh
năm che chắn câu cười, tiếng thơm
Thà
là với rạ với rơm
Nhưng
lòng đoạn tuyệt hồn nơm nớp hồn!
*
Cõi
này không chứa kẻ khôn
Khiếu
luôn cả ngữ thượng tôn màu mè!
Ngày rỗi
rãi nhưng không sinh… sợ hãi, 22.04.2016
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét