7 tháng 2, 2016

XIN ĐỜI CHO KHÉP CHẶT MÔI


Biết mà chỉ thế này thôi
Thì anh phó mặc cho đời lẻ loi
Trăm năm thiếu vị mặn mòi
Chẳng bằng một phút vạch vòi thôi ư?

Rồi thì ngột ngạt tâm tư
Rồi thì đến độ ậm ừ cho xong
Chẳng nào bằng mệt mỏi mong
Chẳng nào bằng cứ chong chong oán mình
Rằng là lỗi tại mùa sinh
Rằng là lí trí rối tinh rối mù...
Thôi đành về với hoang vu
Cho tim ấm nhịp đập dù mong manh
Buông xuôi giấc mộng chòng chành
Vốn là tự nhủ ngọt lành vậy thôi...

Xin đời cho khép chặt môi
Khỏi câu giao đãi để rồi bằng không!


Ngày của riêng mình, 22.1.2016

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét