Đời như vó ngựa dập dồn
Phi đâu thì cũng chân chồn, gối long
Sống trong thời buổi ăn đong
Bỗng thèm một chỗ ngồi lê
Bán buôn ba thứ dầm dề đời trai
Đã từng đạp lút chông gai
Cũng không ngại tiếng vật nài thế gian
Vậy mà vẫn cứ bất an
Vậy mà chẳng thấy an nhàn ở đâu
Bằng lòng với kiếp vó câu
Khua từ trong giấc dãi dầu khua ra
Chặng đời bụi phủ dặm xa
Gót dồn nước đại vút qua tháng ngày…
Đằng sau lất phất mưa bay
Nhặt lên thì cũng kiếp này chứ đâu(!)
Cận niên, 31.12.2015
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét