Ta như lạc ở cõi trần
Loanh quanh với đống nợ nần nhân gian
Người cho vay chút bình an
Người cho vay một tiếng đàn ghi-ta
Người cho vay kiếp bôn ba
Người cho vay những lời ca dịu dàng
Ta đi hết chặng ngỡ ngàng
Đi qua một quãng muộn màng… đến đây
Trời cho mượn một đám mây
Bồng bềnh khắp chốn núi đầy sông vơi
Làm gì cũng cứ như chơi
Thong dong thanh bạch, thảnh thơi nghèo nàn
Đời ban cho tí chứa chan
Nhớ nhung, mong ngóng, thở than,… thế và…
Ta như lạc giữa đời ta
Loanh quanh chẳng biết thoát ra lối nào?
Mường Cụt, 13.07.2015
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét