Cứ như hạt giống của rừng
Lớn lăn lớn lóc qua từng mùa nương
Ngủ ngoan như cỏ ven đường
Bé không tính lạng tính cân
Lớn không đoán trước phúc phần được đâu
Cả đời gắn với rừng sâu
Bắp ngô, bông lúa dãi dầu đói no
Mười lăm tuổi đã biết lo
Vun sau, vén trước sao cho đắt chồng
Ở nơi gió cũng long đong
Nhà chênh vênh núi, bản chòng chành mây
Tự nhiên lớn với cỏ cây
Biết đi là biết cuốc cày, cấy gieo
Một đời mơ mộng trong veo
Bình yên như thể mái nghèo hồi môn
Một đời sống chẳng dám khôn
Cứ hiền như đọt khoai môn trên ngàn
Bây giờ thì ngủ cho ngoan
Hãy mơ một giấc mơ toàn gió thôi…!
* “Mí-nhủa”
tiếng Mông là “em bé”.
Nậm Chan, 19.05.2015
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét