Chẳng biết nói
gì, vì anh rất vụng
Thôi thì đành nhờ
cả vào hoa
Hoa sẽ vỗ về
thay người vô dụng
Hoa đắp bù cho tất
thảy qua loa.
Nhưng em ơi, anh
chỉ có hoa ban
Nơi hà khắc chẳng
loài nào sống nổi
Xin gửi tặng em cả
những chứa chan
Cả những dịu
dàng và bao nông nỗi.
Gửi đến em hết
những gì anh nghĩ
Rằng thì là, hãy
đẹp nhất nhé em
Em chắc sẽ chẳng
hờn anh đâu nhỉ
Vì trên này gió vẫn
lạnh như kem.
Thôi thế nhé,
hãy nghĩ anh rất thật
Thật như là chiếc
lá ở trên cây
Chỉ vì vụng, nên
đem mình đi cất
Cất chặt trong tình và cất lên mây…!
Sơn viên, 8.3.2015
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét