Chợt thả mấy
vần thơ
Bay mông lung
ra ngoài song cửa
Vào sâu thẳm
mắt đêm
Vào những dòng
trôi thao thiết êm đềm
Vào cả những
gió dông, những bến bờ oi bức
Lửa rực đêm đen
bỗng chốc thành thao thức
Lặng lẽ mấy vần
vội vã khóc mông lung.
Nếu ai đem gieo
nỗi cháy bỏng bên song
Tham vọng bắt
đêm dài thả vào mắt ấy
Rồi thao thức
cùng bóng hồng bên đấy
Rồi đợi chờ đến
già dặn một thơ ngây
Thì dẫu có mang
lại tiếng chim cho những hàng cây
Đâu có nghĩa đã
thu về mùa hồng đào chín mọng
Dù có thả hồn
theo ánh trăng rơi đáy đầm lóng sóng
Đã có đâu nào
một chút hương sen…
Quay trở về say
ngất ở bên song
Thả chút lạc
hồn nao nao ngoài khung cửa
Thả đêm thật
dài thao thức thành cháy lửa
Vào sâu thẳm
mắt thơ!
Đêm
Nậm Nung, mùa ngâu 1997
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét