Nhà có tiệc.
Cha sai ra đầu sàn đánh ba hồi mõ
rượu đặt lên môi đánh một hồi kết ước
những anh em ở xa không đến được
gói phần quà gửi người "đón" tận nơi.
Khi đã say
rượu cạn
tiệc vơi.
Còn ngất ngưởng hát mừng nhau lời cảm ơn chủ, khách
Đuốc tre ngâm sáng rực, chủ nhà trao làm ấm đên khuya lạnh
từng cặp,
từng đôi
đưa,
đón,
ngả nghiêng đi.
Niềm vui một nhà mà cả bản cùng vui
Tối tầm tã mưa mẹ ốm sốt ngủ vùi
nghe mõ rúc vẫn giục cha mau đến
đừng để kẻ họ người làng không phục
mến
mà mất đi tình bản mường tôi.
Dẫu đất có sụt
trời có vỡ đôi
cỗ vẫn cứ hết
khách phải dìu
phải cõng.
Có như thế mới thực lòng, thực bụng
mới hết dạ với nhau
mới là nhau!
Tôi đã từng bế cha vượt qua cả thung sâu
đêm lạnh buốt, bước thú rừng quanh quẩn...
Hôm nay tôi trở về nghe mõ khuya chất ngất
mà chẳng thua gì những
thiệp hồng, những lời mời cao sang nhất
Cha già không thể đi nên kéo tôi
bí mật
dúi vào tim tôi một thoáng
Mường!
Cao Sơn - Mai Sơn, 1.2.2001
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét