29 tháng 1, 2013

MẸ ƠI!

Mến tặng Du An

Từ nay chẳng còn tiếng mẹ
Cháu không được ríu nách bà
Trong lòng một vành tang nhẹ
Mà đời  nặng nỗi xót xa.


Những mùa nắng nỏ mái tranh
Không còn vắt khô vạt áo
Những cơn mưa hạ gọi xanh
Không còn mốc vàng bát gạo.

Không ai dúm vội gói quà
Buộc lại hai đầu tay nải
Vác gậy đi trước đuổi tà
Tiễn con lên miền Bắc ải.

Nay con mang tuổi thơ về
Căn nhà đã thành kính niệm
Bên hiên đơn chiếc rổ sề
Chứng minh một đời lao kiệm…

Cả một đời mẹ tãi đất
Mà con chỉ một nắm này
Cúi xin gió đồng thể tất
Cho hồn mẹ khỏi lắt lay!
                                                     Động Lâm - Hạ Hòa - Phú Thọ, 8h ngày 28.10.2009

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét