29 tháng 1, 2013

ĐÊM MƯỜNG ẢNG

Đêm Mường Ảng đẹp như là nốt nhạc
Cất lên từ rừng, từ núi, từ em
Làn môi thắm cả vào trong mắt khác
Đem đến hội còn, bàn chân rối bàn chân…

Quả đồi kia ngày mai thành huyện lộ
Thung lũng này là hồ nước tình yêu…
Cô gái qua đường kết nên duyên kỳ ngộ
“Anh thích bao nhiêu thì, em thích… bấy nhiêu?”

Đêm buông xuống đượm một màu huyền ức
Để sớm tinh sương em ra suối gội đầu
Nhịp phố xá và nhịp em thổn thức
Nước sẻ đôi nguồn mang sợi tóc đi đâu?

Anh không thể đem hồn về thành phố
Cũng chẳng vô tư như chú dế mèn
Mỗi bước một đêm xin gửi về hoài cổ
Mình chợt là nốt nhạc lãng quên… 
                                                                                               
                                                            Mường Ảng, 26.3.2009 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét