19 tháng 5, 2018

SÔNG ĐỜI



Sông đời dài độ một gang
Thì ra đoạn chảy làng nhàng vừa qua
Chưa xuôi xong khúc mặn mà
Đã ngân ngấn những phù xa lở bồi
Mặc người trên đứng dưới ngồi
Sông trai thao thiết cuộc trôi vô cùng
Họa hoằn một đóa phù dung
Nở giao giác giữa ngập ngùng triền ai
Chờ nào sóng bạc tái lai
Khúc reo nâng nấc, khúc ngai ngái dòng
Cả đời gạn một vốc trong
Tưới xanh rưng rức cõi lòng vốn xanh…

Sông đời như một bức tranh
Trẻ thơ nguệch ngoạc mà thành chí trai!

Đào Viên Sơn, 19.05.2018


17 tháng 5, 2018

HỒN HOA TÍM


(Tặng một chiều vu vơ!)

Trong hình bóng của loài hoa tím
có hồn đôi giày đinh bết bùn đất hành quân
có hồn chiếc bình hoa ngày cưới thành bình nhang tàn lạnh
có hồn mái tóc xanh ngắn chưa đầy búi
và một chiều rừng mưa!

Trong hồn của loài hoa tím
có bóng đêm khắc khoải đèn khuya mang hình miếng vá
có bức thêu hồn của gió thu thắp vàng chân mộ chí!

Trong hồn hoa tím ấy
có chiều dài đi không hết
có chiều hoang chỉ chiều hoang mới biết
người đi không trở về!

Trong hình hoa tím ấy
có dáng bàn chân rách toạc màu thớ đá
có dáng bàn tay rách toạc màu lửa khói
và một tâm hồn rỉ máu hoa sim!

Người ta bảo Hữu Loan sao đau đớn
thơ đau đớn và chiều hoang đau đớn
sim tím cũng đau đến chín cả lòng người?

Ông đau đớn vì ông không dễ dãi
thơ khóc rách lòng đau đớn mà ra
sim cũng thế, tím đến hoang chiều và hoang nỗi nhớ
tím đến tái tê suốt lộ trình thơ!

Chiều nay trên ngọn đồi không tên tuổi
của một người không tên tuổi
những "Nàng" sim cứ tím đến nao lòng
hồn hoa nhắc về một thời rơm rớm
"…không chết người trai khói lửa, mà chết người em nhỏ hậu phương!"

                                                                                    Chiều tím Sơn Viên, 16.05.2018

8 tháng 5, 2018

NỢ ĐỜI GIAO ĐÃI XONG CHƯA?

 Trong hình ảnh có thể có: Nguyá»…n Đức Lợi, Ä‘ang ngồi, cây, ngoài trời và thiên nhiên

Anh kinh doanh món nợ đời

Hai bàn lạnh buốt đánh rơi cơ hàn
Uốn ba tấc gió chứa chan
Thể nào mánh mủng chả ngàn kiếp sau

MÌNH LÀM CÔ ĐỘC ĐƯỢC KHÔNG?

Trong hình ảnh có thể có: bầu trời, ngoài trời, nước và thiên nhiên

Mình làm cô độc được không,
Hay là cứ phải hoà đồng chúng nhân
Sống trong một núi phân vân
Có bằng hoá đá thất thần ngoài kia