9 tháng 11, 2017

GIỚI HẠN MÙA ĐÔNG


Thốt nhiên tim đóng thành băng
Lạnh như là được làm bằng đơn côi
Mùa cho bói chẳng nên đôi
Bao nhiêu lẻ chiếc đắp bồi bằng không.


Căm căm một tiếng tơ đồng
Co không ấm giấc quạnh mông vô chừng
Đông như thể một người dưng
Cóng lòng vạn vật rồi dừng cuộc vui!

Mùa riêng của những ngậm ngùi
Mùa riêng của mọi sụt sùi và anh
Tìm trong cõi trắng mong manh
Xâu thành tràng giọt ngọt cành tâm tư!

Mùa là giới hạn lời ru
Và là giới hạn căn tu muộn mà
Ru từ lạnh cóng ru ra
Người qua đường nhặt như là nhặt nhau!

Ngày lạnh, 08.11.2017



Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét