Có người gọi anh là "dị
biệt"
Bởi vì anh luôn khép kín
mình
Luôn chưa nói những điều
chưa thật biết
Có người bảo chỉ là phường
gàn dở
Cứ khăng khăng theo những
ngược đời
Cứ cứng nhắc trong đường ăn,
nết ở
Đầy ải mình, quyết chẳng chịu
thảnh thơi!
Nếu muốn biết, thì biết cho
bằng được
Nếu muốn làm, chẳng ai bắt
không làm
Cứ như thể đem mình ra đặt
cược
Tự buồn vui trong trăm nhẽ
khổ cam!
Nếu được chọn, anh vẫn chọn
là anh
Dẫu biết rằng, được ít người
yêu mến
Và có thể, cuộc sống mãi
mong manh
Nghệ thuật ở đời vụng về hơn
sến!
Nếu được ước, anh ước chỉ
như này
Thủng thẳng sống trong đam
mê cháy bỏng
Muốn đến sẽ đi, muốn uống sẽ
say
Thích là đặt mình lên xoay
chong chóng!
Và em nhỉ, chỉ em tin anh nhất
Dù có khi anh gàn dở, điên
khùng
Nhiều lúc "ngáo",
nhưng trái tim là thật
Cũng dăm lần, làm dăm chuyện
lao lung!
Anh nguyện dở, nguyện gàn và
biệt dị
Để được đam mê, ham hiểu,
ham làm
Biệt dị để cho mình thêm lí
trí
Thêm niềm tin vào ý chí bất
kham!
Ngày đam mê trở thành hiện thực,
30.10.2017
Anh Lợi làm thơ rất hay
Trả lờiXóaLàm kinh tế cũng vô cùng siêu nhân
Khi nào em lên Lai Châu
Thì em nhất quyết thăm anh một lần.