Đời
như là hạt mưa sa
Cứ lang
thang, cứ la cà, bạ thân
Nhiều
khi lòng cũng tần ngần
Nhưng
rồi chẳng chút phân vân, muộn sầu
Như
là đôi cánh bồ câu
Mà
toàn tìm chốn chân quê
Vui
như ngả tất nón mê vào lòng
Như
là mắc nợ long đong
Quanh
năm hối hả chửa xong đoạn đời
Trời
cho một chỗ nghỉ ngơi
Mải
chơi nên lỡ đánh rơi mất rồi…
Và
giờ đành lại đi thôi
Sống
sầm sập, sống như trôi mất mình!
Sơn Viên,
06.07.2016
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét