Thế
rồi em có vui không
Hay
là vẫn cứ ra trông vào chờ
Một
làn gió cũng ngẩn ngơ
Đêm
đêm niệm khúc vu vơ đầy lòng?
Khi
con tim cứ lên đồng đơn côi
Tâm
hồn chỉ chực buông trôi
Em
ru khúc cuối, để tôi thất thần!
Em
về, bỏ lại tần ngần
Em
về, gieo nỗi phân vân vào chiều
Cho
tôi ôm mộng cô liêu
Ngày
qua tháng đến tự thiêu chính mình…
Em
về bỏ lại lặng thinh
Để
không gian cũng đứng hình giống tôi!
Sơn
Viên, 10.07.2016
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét