10 tháng 6, 2016

VỚI MỘT NGƯỜI ANH


Kìa anh cứ nghĩ đi đâu
Chúng mình chấp nhận dãi dầu vậy đi
Ở thời nghèo túng từ bi
Giầu sang trí trá, vô tri vô hồn

Cái thời ngập ngụa người khôn
Khôn nào khôn nấy bảo tồn thiên thu
Chúng mình nhận hết phần ngu
Chả ai chấp thứ dở mù dở linh
Gia môn tu một chữ tình
Hai bàn tay giữ trắng tinh kiếp này
Chẳng gì sợ phải gió bay
Chẳng nào sợ phải đắng cay, muộn phiền
Chúng mình như những chàng tiên
Ngồi run
g đùi giữa một miền toàn không...

Kìa anh, bỏ chốn viển vông
Mình về chăm chút cánh đồng chữ thôi!

Nặm Lịch, 10.06.2016

P/S: Nhà văn Đỗ Tiến Thuỵ chả liên quan gì tới bài viết cả!


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét