Anh xin làm bóng kơ nia
Cho cao nguyên trốn khỏi tia nắng trời
Cho em gieo gió rối bời
Má đào len lén, gót lơi lả chiều
Cho mùa rợp bóng hoang liêu
Cho "đêm thả cửa" phiêu diêu núi rừng
Say trong muôn nỗi ngập ngừng
Mê trong từng khúc t'rưng nghẹn ngào
Ngàn năm tu kiếp xôn xao
Tu xanh cả chốn non cao điệp trùng
Điều hoà cái nóng như nung
Gọi sông cho nước, hỏi rừng cho mây
Hỏi em có nép vào cây
Cây cho nỗi nhớ chất đầy ngăn tim
Cây cho một kiếp kiếm tìm
Và cho một cõi mắt chìm trong nhau
Cho thân làm chỗ trút đau
Tán làm nơi cất phép màu... Tây Nguyên...
Cho cao nguyên trốn khỏi tia nắng trời
Cho em gieo gió rối bời
Má đào len lén, gót lơi lả chiều
Cho mùa rợp bóng hoang liêu
Cho "đêm thả cửa" phiêu diêu núi rừng
Say trong muôn nỗi ngập ngừng
Mê trong từng khúc t'rưng nghẹn ngào
Ngàn năm tu kiếp xôn xao
Tu xanh cả chốn non cao điệp trùng
Điều hoà cái nóng như nung
Gọi sông cho nước, hỏi rừng cho mây
Hỏi em có nép vào cây
Cây cho nỗi nhớ chất đầy ngăn tim
Cây cho một kiếp kiếm tìm
Và cho một cõi mắt chìm trong nhau
Cho thân làm chỗ trút đau
Tán làm nơi cất phép màu... Tây Nguyên...
Xin làm bóng lá truân chuyên
Che mưa... che cả lời nguyền sơn thôn!
Che mưa... che cả lời nguyền sơn thôn!
Gia Lai, 10 - 13.03.2015
=========================================
P/s: Nhờ
có sự giúp đỡ tận tình của Nhà thơ Văn Công Hùng và Cô giáo Nguyễn Bé (Trường DTNT huyện Ia Grai - Gia Lai) mới có được tấm ảnh chụp cây kơ nia - biểu tượng của Tây
Nguyên ở xã Ia Bá, huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai; và cũng là loài cây đã được "báo động" trong sách Đỏ vì nguy
cơ tuyệt chủng.
Em xúc động
cảm ơn anh Hùng và cô Bé nhiều ạ!
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét