Chênh vênh núi, chênh vênh người
Chênh vênh luôn cả cuộc đời nhà văn
Làm nghề vặt chữ ra ăn
Cũng mùa tứ lép, cũng cằn cọc câu
Chân trời vẫn sáng đâu đâu
Đường văn mãi chỉ bắt đầu gia công
Chân trời vẫn sáng đâu đâu
Đường văn mãi chỉ bắt đầu gia công
Những ngày đói chữ đi rông
Hỏi không thẩm đất, gọi không thấu giời
Sống chênh vênh một góc đời
Chẳng ai chấp của dở hơi làm gì
Buồn là xách xác lên đi
May thì gặp quỷ, rủi thì gặp nhân
Ước mong một phút xuất thần
Cho nghề nghiệp đỡ tủi thân phần nào
Giữa miền hun hút tầng cao
Tay không mê mải đãi đào hư không
Lần tìm trong cõi viển vông
Quanh năm chỉ thấy núi chồng núi thôi…
Bản Vênh, 29.07.2015
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét