24 tháng 9, 2014

CHA ƠI, MẤT MÁT LỚN ĐẾN THẾ NÀY Ư!



KÍNH VIẾNG ÔNG!
--------------


THẾ SỰ NGƯỢC XUÔI, BAO CAY ĐẮNG VẪN MƠ VỀ PHÍA TRƯỚC.
TRẦN GIAN NGANG DỌC, MỌI NGỌT BÙI GIỜ BỎ LẠI ĐẰNG SAU.

Gia đình Nhà thơ Trương Hữu Thiêm (Điện Biên)



-------------------------------------


KÍNH VIẾNG ÔNG NGUYỄN VĂN CÁNH 
         (Gửi: Nhà văn Nguyễn Đức Lợi)
                                     -------

Còn nhớ ông lên Chiềng Sung ngày ấy
Tuổi 50 cõng một đàn con
Dốc Chạm Cẳng: đầu gối chừng chạm gáy
Dốc Mường Bú lên: gánh gạo còng lưng...

                         *
Chao, anh lính Thái Bình qua thời trận mạc
Lại chăn Bò, cuốc đất bạc áo Nông binh
Cứ lầm lũi thung Noong Chô, Bản Búc
Cho Nông Trường giàu đẹp chẳng tiếc mình...
             
                        *
Ôi, 90 xuân ngọt bùi, cay đắng
Chí khí Điện Biên mạnh bước tiến công
-Mừng con cháu đông vui phương trưởng
Thảnh thơi về Trời, tươi mát hồn ông...
               
        Hà Nội 23-9-2014
        Nhà văn Nguyễn Khôi
(Nguyên giám đốc Nông trường Chiềng Sung - Sơn La)
        Kính viếng...



Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét