Xin làm viên cuội cần cù // Vui lăn dưới đất buồn đu lên giời // An lành trong cõi thảnh thơi // Bỏ xa dăm bảy nhất thời hào quang...
31 tháng 8, 2014
10 tháng 8, 2014
THƠ VIẾT NGÀY GIỖ MẸ
(Ảnh mạng)
Ngày "Lễ báo hiếu" năm nào cũng vậy, tôi cứ bần thần mãi. Cho đến tận bây giờ và cả sau này, tôi mãi nợ mẹ - món nợ về đạo hiếu không bao giờ có phương án trả.
Chuyện là: Thấy tôi dạm ngõ cả năm rồi mà không chịu cưới, mẹ hỏi, tôi ấp úng... . Mẹ cười: "Tưởng gì, mẹ cho không anh đấy!". Giời ơi, Mẹ! Con cái nhiều nhà chẳng bao giờ khôn lớn mà họ còn thách cả trăm, ngàn, vạn, triệu... cơ mà, Mẹ!
-...
Một chút trải lòng sau 18 năm thổn thức, mong được thứ lỗi! Xin đăng lại bài thơ như một nén hương lòng dâng lên mẹ, được làm cách nay đã 12 năm!
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)