31 tháng 8, 2014

DỊ ỨC THỈ XA


Từng hồi mõ giục rát phía rừng xa. Ông già chồm dậy, mắc chiếc "túi đựng hồn" vào vai, xồng xộc xuống sàn. Bóng ông màu bã gió. Sờn. Bạc. Nhàu. Và, vá víu.
Thường ông đi chừng một quăng dao bóng mặt trời, mõ dứt. Lần này một ngày, hai ngày, ba ngày... mõ vẫn hối bồn chồn!

10 tháng 8, 2014

THƠ VIẾT NGÀY GIỖ MẸ

(Ảnh mạng)

Ngày "Lễ báo hiếu" năm nào cũng vậy, tôi cứ bần thần mãi. Cho đến tận bây giờ và cả sau này, tôi mãi nợ mẹ - món nợ về đạo hiếu không bao giờ có phương án trả. 
Chuyện là: Thấy tôi dạm ngõ cả năm rồi mà không chịu cưới, mẹ hỏi, tôi ấp úng... . Mẹ cười: "Tưởng gì, mẹ cho không anh đấy!". Giời ơi, Mẹ! Con cái nhiều nhà chẳng bao giờ khôn lớn mà họ còn thách cả trăm, ngàn, vạn, triệu... cơ mà, Mẹ! 
-...
Một chút trải lòng sau 18 năm thổn thức, mong được thứ lỗi! Xin đăng lại bài thơ như một nén hương lòng dâng lên mẹ, được làm cách nay đã 12 năm!