(Viết cho ngày 17.2.1979)
1.
Trong
căn phòng biệt mật N2, gần chục cái đầu chụm vào im lặng. Sự im lặng trương lên
như bom hẹn giờ. Tiếng thở dài kéo đêm giáng sinh trôi đi, va vào bốn bức tường
xám lạnh. Trán ai nấy cuộn lên từng múi, nghe thấy cả tiếng giao chiến của các
nơ-ron thần kinh. Không khí ngột ngạt, bức bách như cung giương thì, Ngũ Tuần
tóc muối tiêu, áo bà ba gụ, kính trắng, giọng trầm rành rõ, khai ngôn. Sau đó
mỗi người một ý kiến, thì thào, gấp kíp: