Em
tôi đẹp tựa tiên sa
Cứ
xinh như thể hư không
Như
sương lồng khói, bóng lồng vào hoa
Dập
dờn từ lúc chiều tà
Đến
khi trăng xuống như là hồn hoang
Ban
mai hoa cỏ bàng hoàng
Chim
chồn bướm mỏi, nhỡ nhàng đường duyên
Xinh
cho đứt gánh thuyền quyên
Xinh
cho thiên hạ rủa nguyền, rẻ khinh
Nào
là lấp lóa lân tinh
Nào
là uống cả máu mình, uống lên
Nào
là hút mật người trên
Ăn
hồn kẻ dưới cho nên má hồng…
*
Một
mình một kiếp mênh mông
Cứ
xinh đến tận sắc không cuộc đời
Xinh
cho cùng cực chơi vơi
Xinh
cho thấu tận đất trời mới thôi!
Sơn trang, đêm 24.06.2013
Sởn da gà! Cứ như có ma quỷ ở trong thơ!
Trả lờiXóa