29 tháng 1, 2013

VỠ

tưởng mình lành lặn mãi
mộng tan


tưởng chiều hoàng hôn mãi
ngày tàn

tưởng thơ rung động mãi
rụng rời sau… (chấm lửng)

   ***

bát vỡ
mẻ tay

gương vỡ
lìa chia mặt đẹp

trăng vỡ
đêm như phù thủy
huyền ảo, khuyết đầy

   ***

chờ đợi vỡ
cô đơn

niềm tin vỡ
tim chết

tổ ấm vỡ
hóa ra giang hồ…

                                Ngày chờ đợi, 25.11.2010

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét