(Tặng những người thợ sông Đà)
Sông như làn sương mỏng
Chảy
khuất vào cõi em
Buông
mái chèo độc mộc
Đông
về ngưng trên áo
Kết
thành hình mưa rơi
Núi
đầu xanh mách bảo
Lặn
mình giữa dòng chơi.
Sông
đà thao thiết chảy
Rồi
rẽ vào mênh mông
Tìm
kiếm hoài chẳng thấy
Mình
biến thành hư không.
Kìa
có cô sơn nữ
Đi
hái chiều về ăn
Trên
áo cô đàn bướm
Ngập
ngừng trong chiếc khăn.
Đừng
nhìn về đằng sau
Kẻo
chim rừng quên tổ
Cũng
xin đừng bước mau
Giống
một người trên phố.
***
Má
đào như thạch tín
Đánh
rơi vào lừng sông
Pá
Vinh thành quả chín
Bỗng
bừng lên sóng hồng.
Chiều mai hoa ban nở
Nhuộn
trắng sóng sông đà
Hình
như mình không nhớ
Đâu
là lối về nhà?
Pá
Vinh, 2.12.2005
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét