(Tặng
bác Cao Xuân Dự và đội thu gom thi hài liệt sĩ
E98
- F316 - Chiến dịch Điện Biên Phủ)
Chiến sĩ
Điện Biên. Đồng chí ơi!
Xin anh sống
mãi ở trên đời
Để ngàn thế
kỷ nghe anh kể
Sáng láng hùng
ca Đất với Người! (*)
Lại một ngày
mồng bảy nữa đi qua
Trời Tây nắng
như thể là nắng quái
Hương vẫn cháy
như lời đối thoại
Cùng cái nhìn
ngoai ngoải tuổi bảy mươi.
Không thể nói
một câu cho chiến tích
Càng không đeo
đỏ ngực để anh hùng
Dẫu tay đã một
thời in báng súng
Một thời tung
đạn nổ, hứng bom rung.
Không nhớ đã
đạp vỡ bao ngọn thác
Đào bao nhiêu
mà vẹt đất Mường Thanh
Anh chỉ biết
mình đã khô nước mắt
Cho hơn vạn
đồng đội ngã xuống thay anh
***
Có người khắc
bài vị trong túi áo
Vì nghĩ mình
không xứng để vô danh
Có người tếu
khoe số mình số thánh
Nằm xuống rồi
hoá cỏ giữa rừng xanh
Nhiều đồng chí
trước khi ra trận đánh
Thương vợ nghèo
dành dụm ít tiền lương
Hẹn chiến thắng
mang về mua áo mới
Thế mà nay
thành lộ phí lên giời.
Nhiều đồng chí
đi bằng chân người khác
Nhiều thi hài
chỉ còn một bàn tay
Có cậu lính gửi
lời mừng tuổi bác
Trong tay còn
cả một đoạn thơ hay.
Sau mỗi tiếng
xung phong, sau mỗi đợt xông lên
Mặc thua, thắng
anh lăn vào họng súng
Khoẻ thì vác,
yếu thì khiêng cáng
Tìm được ai lại
thầm hẹn ở suối vàng...
***
Như còn đó cái
lần trên kỷ luật (**)
Bởi không còn
cõng nổi bạn trên lưng
Nay xin đứng
đến khi còn được đứng
Tạ lỗi cho ngày
kéo xác bạn rưng rưng…
Anh đứng đấy như
thể nhìn thấy cả
Những linh hồn
mà anh đã từng ru
Có người ngủ và
có người chưa ngủ
Vì đinh ninh
một ý chí diệt thù...
Điện Biên Phủ, 7.5.2003
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét