29 tháng 1, 2013

DẤU CHÂN TRONG RỪNG

Em đi về đâu?
Kìa sơn nữ giữa rừng hoang!
Em đi về đâu?
Mà lốt bươn đèo cao thấp thoáng
Để con chim thua ngừng lời mỗi sáng
Theo bước ngẩn ngơ quên về
Để lá rừng rơi lót đường em từng quãng
Thú rừng quên vùi khóc tỉ tê…

Em đi về đâu giữa rừng hoang?
Mà dấu bàn chân lẩn quất trong hương rừng bát ngát
Mà nghe lá nõn trên môi em thì thầm hát
Thì thầm cười, thì thầm ướt lệ mi em
Lá nõn nói cho rừng nghe điều muốn nói của em
Lá nõn khóc với rừng những lòng em thổn thức
Tôi mẩn mê luyến tìm nơi tâm thực
Một đôi thon ngần dầm suối vắng chốn hoang thanh
Tôi mẩn mê đứng giữ vết long lanh
Với rừng hoang ngớn lạnh
Có khi nào dấu chân trần đủ ngàn sức mạnh
Buộc tôi trở về lại dự cảm
Mong manh!

Cao Sơn, 25.09.1997

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét