Mến gửi Tuần Giáo
Ừ, không thể bình yên hơn được nữa
Chân rạ thênh thang, không tiếng giật mình
Tôi một nửa, rồi chia em một nửa
Cúp hoàng hôn thành những thửa bình minh.
Bầy trâu lẫn vào cánh cò chấp chới
Cánh đồng vàng lẩn vào giấc mơ xa
Tôi sốt nóng trong khoảng không chờ đợi
Em mệt nhoài theo đuổi đoạn cầm ca.
Có ai đứng bên bờ mùa óng ả,
Lau giọt mồ hôi hạnh phúc đầy tràn?
Ai trắng trẻo bên này vùng cỏ lá,
Kéo rum vào, nghe tiếng tuổi giòn tan?
Bình yên quá. Kìa bình minh Tuần Giáo!
Phía cỗi cằn hoán vị những bờ xôi
Như một đấng Tam Đa tu đắc đạo
Nở nụ cười sưởi ấm vạn đơn côi…
Quài Tở - Tuần Giáo,
13.10.2011
Thật yên ả, thanh bình. Bài thơ có nhiều hình ảnh đẹp gợi những liên tưởng đẹp.
Trả lờiXóaNhững bức ảnh cũng đẹp lắm, nhưng tôi lại chỉ thích đọc thơ mà tưởng tượng qua ngôn từ . Nếu không có sự thư thái của tâm hồn chắc cũng không thể có những vần thơ như th ế. Chúc mừng tác giả!
Cảm ơn bạn đã bớt chút thời gian ghé thăm, đọc và nhận xét!
Trả lờiXóaChân thành cảm ơn!