8 tháng 10, 2022

CHẾCH IN, TRẢI NGHIỆM MỚI NHẤT, ĐỘC LẠ NHẤT ĐIỆN BIÊN

CHẾCH IN, TRẢI NGHIỆM MỚI NHẤT, ĐỘC LẠ NHẤT ĐIỆN BIÊN

ĐƯỜNG ĐI (Đường bộ)
- Hà Nội (Hoàn Kiếm) - Đào Viên Sơn: 413km (9h - theo MAP)
- Thành phố Sơn La - Đào Viên Sơn: 111km (2h 31phút - theo MAP)
- Pha Đin (Tuần Giáo) - Đào Viên Sơn: 49km (1h 7phút - theo MAP)
- Thành phố Điện Biên Phủ - Đào Viên Sơn 42km (1h 2phút - theo MAP)
- QL 279 - Đào Viên Sơn 400m - đường cho xe từ 30 chỗ trở xuống.




















DU LỊCH ĐIỆN BIÊN

KINH NGHIỆM ĐI CHƠI ĐÀO VIÊN SƠN tour - ĐIỆN BIÊN

1. ĐƯỜNG ĐI (Đường bộ)
- Hà Nội (Hoàn Kiếm) - Đào Viên Sơn: 413km (9h - theo MAP)
- Thành phố Sơn La - Đào Viên Sơn: 111km (2h 31phút - theo MAP)
- Pha Đin (Tuần Giáo) - Đào Viên Sơn: 49km (1h 7phút - theo MAP)
- Thành phố Điện Biên Phủ - Đào Viên Sơn 42km (1h 2phút - theo MAP)
- QL 279 - Đào Viên Sơn 400m - đường cho xe từ 30 chỗ trở xuống.
* Lưu ý các bạn, đoạn này là đường bê tông do Cơ sở họ đầu tư, xuyên qua bản dân tộc Thái từ trước thời điểm làm du lịch nên hơi dốc và cua gấp. Các bạn nhớ đi số thấp ngay từ đầu (số 1 nếu đèo đôi với xe máy), và kéo còi. Kiểm tra phanh trước khi đi. Về mặt vệ sinh đoạn đường này cũng hơi bị động, chỉ khi lên đến Đào Viên Sơn mới thấy sạch sẽ thôi nhé.
2. DỊCH VỤ
* VÉ VÀO CỔNG
Vé vào cổng tham quan, checkin là 50k. Nếu bạn đi đoàn lớn 30-40 người nên gọi trực tiếp cho quản lý (0912.7.5.1954) để hưởng ưu đãi. Bạn là người địa phương, BQL ở đây vẫn thực hiện các chế độ nội bộ, nhưng một nguyên tắc là bạn không nên mặc cả với nhân viên thu vé, bởi ở đâu cũng thế, nhân viên không được phép cho tặng, miễn giảm trừ khi họ bỏ tiền túi của ra bao bạn.
Đào Viên Sơn có bãi để xe rộng cho một lượng lớn ô tô, xe máy đậu ngoài trời, có rào sắt xung quanh và được giám sát bởi nhiều camera. Tuy nhiên, họ không thu vé trông xe nên mọi người chủ động cất đồ, nhất là những đồ có giá trị thì nên mang theo, vì nếu lỡ mất họ sẽ không chịu trách nhiệm.
* LƯU TRÚ:
Có phòng xây khép kín - nghỉ trưa, nghỉ qua đêm: giá 200 - 300k đảm bảo kín đáo, yên tĩnh.
Có chòi gianh trải nghiệm - nghỉ trưa, nghỉ qua đêm: giá 120 - 200k, phong cảnh nên thơ, không khí trong lành, mát mẻ.
* ĂN UỐNG:
- CƠM ĐẶT:
Nên gọi trước (0912.7.5.1954) 3-4 tiếng. Lưu ý là phải đặt tiền trước vì như thông tin từ Đào Viên Sơn, do họ ở trên núi, chỉ có khách đặt ăn chứ không có khách vãng lai, nên làm ra mà khách không đến ăn là không có cách gì tiêu thụ được.
Ở đây chủ yếu làm các món dân tộc, 100% nguyên liệu hữu cơ tự cung tự cấp, không tăng trọng, không kích thích, không hóa chất… Nổi tiếng nhất là gà Mông nướng, cá nướng, thịt lợn ba chỉ dân băm rau cải đắng nướng, sườn lợn dân nướng và các món khác…
Giá một mâm cơm đặt cho 6 người ăn thấp nhất là 1.000.000đ. Nếu bạn đi vào ban ngày thì vẫn mất phí tham quan checkin, còn đặt ăn vào buổi tối thì chỉ mất tiền cơm như các quán thông thường. Xin nói thêm là View ngồi cà phê, ăn uống giữa rừng rất OK, chỉ ở các điểm du lịch trên rừng mới có.
* Kinh nghiệm của mình là đặt mâm 1.200.000đ, vừa được dôi chất lượng mâm đặt, vừa được miễn phí vé vào cổng. Mỗi mâm có 1 chai trượu gạo 500ml đã được lọc khử andehit, ethanol, methanol… Nhưng đã đến đây, bạn nên thử rượu sim, rượu đào 50k/chai 500ml để tận hưởng đầy đủ hương vị núi rừng, hương vị hữu cơ được họ trồng ngay tại khu du lịch. Bạn thích ăn đặc sản như lợn rừng, gà rừng (họ nuôi bán thả hữu cơ) chẳng hạn, vẫn có nhé. Nhưng giá sẽ giao động từ 1.600.000đ - 3.000.000đ/mâm 6 người.
- ĂN NHANH (không cần đặt trước): Có xôi cẩm, cá nướng, ba chỉ hun khói, xúc xích, trứng, giò, chả…
* GIẢI KHÁT
Có hầu hết các loại nước đóng chai thịnh hành, giá 10-15k/lon/chai tùy loại - khá rẻ, bởi ở bất cứ khu du lịch nào thì cũng đồng giá 20k trở lên, kể cả chai nước lọc.
* Đặc biệt phải kể đến các sản phẩm tảo xoắn (một loại thực phẩm chức năng hỗ trợ chữa bệnh thiên nhiên được Tổ chức Y tế Thế giới công nhận là sản phẩm bảo vệ sức khỏe loài người tốt nhất thế kỷ 21), được nuôi trồng theo tiêu chuẩn công nghệ cao ngay tại khu du lịch,
như:
-Sinh tố tảo xoắn: 25k
- Sữa chua tảo xoắn: 25k
- Thạch tảo xoắn: 10k
Hạng mục này chưa được tham quan trải nghiệm vì tính nghiêm ngặt công nghệ của nó. Nếu bạn thấy ở đâu có biển CẤM VÀO thì tốt nhất không nên vào dù có tò mò đến đâu đi nữa, vì rất có thể bạn mang theo tảo dại (bám trên tóc, quần áo) vào sẽ khiến họ mất vài chục triệu.
* Có cà phê hạt rang máy 25k/li. Khuyến cáo các bạn đã trót nghiện cà phê bổi, cà phê độn không có hoặc có rất ít caphein thì không nên uống loại này, vì có thể sẽ bị say cà phê rất khủng khiếp. Ông chủ ở đây là nhà văn, nhà báo vì thế nên có quan điểm phục vụ “hơi khác người” là chủ yếu giới thiệu sản phẩm sạch, tốt cho sức khỏe, chứ nhất quyết không bán những thứ hại người.
* DỊCH VỤ MẤT PHÍ KHÁC
- Đối với du khách muốn mang đồ ăn/uống ở ngoài vào khu du lịch.
Riêng việc này, rất nhiều nơi họ cấm, phải bỏ lại bên ngoài, nhưng ở Đào Viên Sơn thì họ cho mang vào và thu phí vệ sinh khử khuẩn (Bảng công khai ở công, các bạn nên bỏ ra 5 phút đọc trước).
Bạn muốn nướng đồ (gà, cá, thịt, ngô, khoai, sắn…) có thể chuẩn bị từ nhà. Nếu không tiện thì gọi trước (0912.7.5.1954) họ sẽ chuẩn bị giúp mình. Với dịch vụ bếp nướng đồ thì bạn phải trả 70k/bếp, vì họ đã mua mất 5k/kg củi cho bạn đốt. Bạn đốt vài chục kg/bếp là họ… sạt nghiệp rồi, vậy nên họ quy định mỗi bếp chỉ nướng phục vụ 1 mâm 6 người thôi, như vậy là đã đốt 10-12kg củi rồi, họ không còn tiền trả cho người dọn vệ sinh trong combo đó nữa.
Cũng vẫn là áp dụng cho các bạn mang đồ ăn/uống vào, bạn sẽ phải trả 50k/chiếu,bàn/6người cho phí vệ sinh khử khuẩn. Người tăng đến đâu họ thu đến đó. Vì vậy bạn nên cân nhắc kĩ trước khi chọn dịch vụ này. Nếu muốn ngồi chòi riêng thì 70k/chòi, ngồi được 10-12 người.
* VUI CHƠI GIẢI TRÍ
- Karaoke ngoài trời (hát cho mọi người nghe), chất lượng mới được đầu tư nên khá ổn, chỉ nhược điểm là bắt Bluetooth và chọn bài hát trên điện thoại - một trải nghiệm bắt buộc đúng kiểu… du lịch khám phá. Cái được là mênh mông bể sở bài hát, chọn gì có nấy.
- Cáp đu Zipline dài gần 300m, cao hơn 20m so với mặt đất, có giá 150k/người/lượt. So với tất cả các điểm có đầu tư cáp đu này thì ở đây khá rẻ. Có lẽ là giá nội bộ cho cả khác… ngoại bộ luôn.
- Mình đếm thấy Đào Viên Sơn có 4 chiếc xe địa hình ATV, cảm giác mạnh/lạ. Trước đây những chiếc xe này phục vụ khá đều, nhưng nay đang tạm thời dừng để nâng cấp xe và đường sa hình đèo dốc trả nghiệm. Giá giao động từ 50k-100k/xe/10 phút.
- Đào Viên Sơn đang đầu tư một chiếc cầu dây lắc, thang gỗ cho những người muốn thiết lập thăng bằng và vượt sợ độ cao, đồng thời là View quay clip, chụp ảnh cổ trang khá đẹp. Giá vé dự kiến cho 1 lượt là 50k.
- Nghe thiên hạ đồn, sẽ có vài trò chơi mới (mở dần dần) vào dịp cuối năm và đầu năm mới 2023. Giá vé dự kiến từ 20k trở lên.
- Miễn phí vẫn có xe gỗ trượt cỏ trẻ em Mông; Cây đu quan họ, bập bênh xoay Mông, cầu cây thăng bằng. Lưu ý các bạn, khu vui chơi dân gian này sơ sài vào ngày thường, lễ tết sẽ lắp đặt thêm các trò khác, tùy thuộc vào nhu cầu người chơi như: Bịt mắt bắt vịt, kéo co, chọi cù, múa sạp… Nghe nói, sắp tới có thêm trò đi dây qua ao. Cái này rất thú vị nha, nhất là các bạn thanh niên chơi trò… “cá độ” bằng một nụ hôn. He
3. CHECK IN
Khoản này thì thực sự phải có kinh nghiệm mới được.
- Trước hết là phải mang theo sạc điện thoại. Họ có nhiều chỗ để mình cắm điện sạc. Hoặc phải mang theo pin dự phòng vì khi đến đây, bạn sẽ chụp đến khi cạn kiệt pin và sức khỏe mới hết.
- Thứ nữa là bạn phải lùng sục, mò mẫm và khám phá mới biết hết ngóc ngách, biết hết ý đồ sáng tạo của Đào Viên Sơn. Nếu chỉ đi loanh quanh vài km đường đá thì chỉ thấy cối xay gió, cầu tình yêu (trái tim), thang bắc lên giời, con trâu vàng trong tích “Ải Lậc Cậc” của dân tộc Thái, đôi ủng vàng khổng lồ của Ải, cửa đoremon, khèn Mông khổng lồ, sàn hạn khuống, cầu gỗ, cầu dây… mà không biết được rất nhiều góc sáng tạo mang tính nghệ thuật cao, len lỏi trong các đường hoa, các khu vườn…
- Người thiết kế ở đây luôn mang theo một “ý đồ” rất rất “xấu” là ép bạn phải tự tìm tòi, ép bạn phải hòa đồng, thấu cảm với thiên nhiên, cỏ cây hoa lá… Nếu bạn không có thời gian thì đi thẳng đến các điểm chính (đọc ở cây chỉ đường ngay ngã tư cổng vào), để kịp chụp/ghi lại những dấu ấn chính cho chuyến đi của mình.
Có nhiều thời gian thì bạn nên đắm mình vào với nhưng ưu tư nhân tình thế thái, thông qua những cây rất độc, rất lạ: Cây trưởng bản, cây nông dân, cây học trò, rồi sẽ có cây trí thức, cây truyền thông, cây… nữa (nghe lỏm được vậy). Bạn nên đắm chìm vào những tác phẩm mang rất nhiều ý nghĩa cuộc sống, ý thức trách nhiệm với xã hội, với thiên nhiên thông qua bộ hàng trăm con vật được chế tác từ phế liệu… Những góc sống ảo, xen lẫn với những hoài niệm hoang sơ, những lãng đãng thiên vu và u tịnh.
Có thời gian nữa thì gặp tay nhà văn “chủ nhà” (cái này hơi khó vì… “nó” khá bận và cũng kiệm lời) để hiểu thêm về những thứ mà mình vừa mất tiền mua.
Có một “ý đồ” ở đây cần được các bạn “phá” một cách chuyên nghiệp. Người thiết kế nó không để cho bạn dễ dàng chụp được những bức ảnh đi vào… vũ trụ. Có cái tiểu cảnh chỉ chụp buổi sáng đẹp, chiều hỏng và ngược lại. Vậy thì chúng ta cần trang bị cho mình một trình độ chuyên nghiệp để phá bài toán này của họ nhé.
* MONG MUỐN CHUNG
- Ở đâu cũng thế thôi, các bạn cố gắng giữ gìn môi trường xanh, sạch, đẹp. Giữ gìn môi trường chính là giữ gìn bộ mặt mình, sức khỏe, tuổi thọ của mình và cả con cháu mai sau của mình nữa. Lãi vậy tội gì không “thi đua” các bạn nhỉ!
- Các bạn nên quan sát trước/kĩ khi chọn một góc checkin, để tránh giẫm đạp lên hoa, lên cây cối bởi vì họ mất rất rất nhiều tiền bạc, công sức và đặc biệt là thời gian (từ 4 tháng đến vài năm) để có một bông hoa, một góc chụp cho chúng ta chơi thì chúng ta cũng nên thương họ.
Đặc biệt là không nên ngắt hoa, bẻ cành. Nằm/ngồi vào luống hoa, ngắt hoa cài lên tóc không những không làm cho bạn đẹp lên, mà về mặt nào đó, khi những tấm ảnh như vậy được đưa ra trước mắt mọi người nó còn là xấu xí và phản cảm.
Chủ cơ sở nào thì cũng rất biết ơn các bạn vì điều đó đấy ạ. Mình đã đi rất nhiều, nhiều nơi phạt rất nặng cho việc xả rác không đúng nơi quy định, vặt/giẫm hoa… nhưng Đào Viên Sơn thì chưa phạt ai cả. Dù vậy cũng không phải là lí do các bạn cứ khăng khăng “mất tiền mua mâm thì đâm cho thủng”. Văn hóa, văn minh chính là tài sản của mỗi chúng ta, rồi còn góp phần vào bộ mặt của địa phương, vùng đất, quê hương và đất nước mình sinh kế.
Hãy là người văn minh nhất có thể các bạn nhé!
Chúc các bạn và gia đình có kì nghỉ vui vẻ và hạnh phúc!

https://www.facebook.com/Nha.van.o.an

https://www.facebook.com/DucLoi72/




 










14 tháng 5, 2020

BÀI 2: HÀNH TRÌNH PHÁ BỎ CÁNH CỬA ĐEN TỐI

HÀNH TRÌNH PHÁ BỎ CÁNH CỬA ĐEN TỐI

21 năm trước, ngày mà cánh cửa sống đã đóng sập, nhưng rồi một thứ thuốc thần kỳ hơn tất cả các loại thuốc, đã hồi sinh tôi. Đó chính là niềm tin. Niềm tin vào chính ý chí và lòng quyết tâm của mình. Niềm tin tạo ra thứ năng lượng kỳ diệu, để sau những căng thẳng, mò mẫm, thôi thúc tột độ, đã tìm ra một lộ trình sống dài đằng đẵng 7 năm trời.
        7 năm đấu tranh cho sự sống. 7 năm khôi phục lại trí nhớ. 7 năm mở ra hi vọng, mở ra lộ trình niềm tin của cuộc đời… Vợ tôi thành con nợ (tương đương 18 tỉ bây giờ) vì cái ngưỡng tử đó. 21 năm sống trong quay cuồng tính mạng và tiền bạc. Năng lượng duy nhất vẫn là niềm tin. Thậm chí không được phép ước: giá mình được hai bàn tay trắng, chứ không phải từ âm lên!
Hành trình bước qua cánh cửa mới, với tôi, như cùm vào tất cả các nỗ lực. Biết chắc chắn sẽ không có 1 xu, như người biết trước sống mà không có khí thở. Vốn liếng của tôi chỉ còn là ý chí! Tôi lại có câu thần chú nữa: “Không được ốm!”. Hoàn cảnh nào cũng không được ốm. Lao động chính là đồng vốn duy nhất tôi có, dù sức chỉ còn 1-2 phần. Lao động là hi vọng cuối cùng, song hành với tự chữa bệnh.
        Năm thứ hai sau tai biến, các cơ co giật dày hơn cả giấc ngủ, mà tôi buộc phải học viết báo. Có nhuận bút mới dám mua chịu 5 đàn ong mật (đầu tiên của tỉnh Lai Châu cũ, với giá 1 triệu/đàn). Ong chết hết do không hợp khí hậu và chưa có kinh nghiệm. Tôi lại trở thành “kỹ sư nuôi ong, hệ tự đào tạo”. Nghiên cứu tập tính sinh tồn, phát triển của ong, và là người giữ kỷ lục nhân từ 1 đàn ong giống lên 12 đàn/năm (1.200%). Là người đầu tiên đổ mũ ong chúa bằng sáp, cấy và thu hoạch sữa ong chúa nguyên chất vừa chữa bệnh, vừa bán. Soạn thuê giáo án dạy nghề ong, viết cả chục bài báo về ong và mở mấy chục khóa tập huấn cho người dân có nhu cầu… Nhưng nghiệt ngã số phận chưa chịu buông tha. 7 năm làm nghề, từ trại ong 3-4 trăm đàn, thu mỗi năm hoa 3-4 tấn mật, nửa tấn phấn hoa… chỉ để đắp đống xung quanh nhà, không bán được. Nợ mới chồng thêm lên nợ cũ.
        Thảm cảnh như địa ngục. 5-7 lần, đến 1/4 viên thuốc Umitol cũng không mua nổi nữa. Tất cả hiếu hỷ, lễ lạt, ốm đau… đều trông cả vào lương vợ (bằng 10kg gà). Chỉ còn nước ngày cầy cật chạy xe ôm, nấu rượu, nuôi lợn…, đêm lao vào viết. Phá sản trại ong, giấu vợ đi mua chịu một quả đồi hoang. Rồi lại xoay, nợ kệ nợ trồng nên một đồi cà phê, chỉ với mục đích chủ nợ còn có cái mà bắt.
Được đồng nhuận bút nào, tôi lên núi tìm mua lợn rừng giống. Nhiều gương nuôi lợn rừng Thái Lan lãi cả tỷ/năm, thắp hi vọng trả được nợ. Nhưng lợn rừng Thái đắt không mua nổi. Lợn rừng Tây Bắc thì bị thương do bắn, bẫy rất khó cứu, và cứu được cũng stress, không sinh sản. Hai năm đầu nuôi - chết, không nản, lại gom góp tiền, “quỵt nợ” để làm lại từ đầu. Rồi trở thành “bác sĩ thú y tự đào tạo” lúc nào không biết. Tôi lại lên đèo Pha Đin lấy hạt giống đào phai - nơi mà 2 gốc đào đã cứu mạng tôi khi xe ong đi thu mật nhãn Hưng Yên về bị mất phanh, lao xuống vực. Tôi như được sinh ra lần 2, nên lấy giống đào ấy về tri ân, và cũng là xen thêm một hướng đi.
Rồi cà phê lao dốc. Mới trồng giá 1kg thuê được 2 công lao động. 10 năm tiếp theo, bán 5kg không đủ thuê một công. Nợ tăng thêm mấy tỉ nữa. Lợn rừng không bán được. Dịch tai xanh, lở mồm long móng, dịch tả… đóng gông trong chuồng. Mấy trăm con ăn như phá, chịu không thấu đành phải… phá! Nhưng phá cũng đâu dễ. 7ha đất cà phê cho không ai lấy (lúc sốt 4-5 trăm triệu/1ha).
Bệnh tái phát do lo nghĩ kinh niên. Sức khỏe không quan tâm nữa, và không thèm cả niệm thần chú. Co giật mạnh dần đều, dày dần đều mà không nỡ nói với ai. Stress! Trầm cảm! Bệnh nghiện lang thang một mình trong bóng tối của rừng núi, không điện thoại, thậm chí không cả bóng người… lớn dần trong máu. Không đủ niềm tin như xưa - đúng hơn là không thiết gì nữa. Nỗ lực đến kiệt quệ rồi, dường như tưới cả máu vào cải tổ, thay đổi… rồi. Thực sự không còn máu mà cứa nữa. Ngày trốn ra trang trại như rừng hoang, tối về nhìn con ốm đau dặt dẹo, tâm trạng rơi tự do. Rơi mà không dám víu vào Umitol nữa. Không còn đủ thời gian và sức để chống lại suy miễn dịch. Sợ cả kinh tế. Khí công cũng bỏ. Người như cái lá, khô héo dần mỗi ngày…
Hình ảnh đứa con thứ 2, mỗi tuần hết cấp cứu lồng ruột lại đến viêm phổi… như cứa vào não. Dằn vặt rằng tại gen mình yếu quá, miễn dịch yếu quá, não tàn tật… Nhưng (lại nhưng) vốn đã định chỉ 1 đứa được sinh ra trong khốn khó thôi, vì năm cháu 13 tuổi bị xe máy đâm, phải mổ để hút gần 1kg máu trong não ra, não bẹp như cái bánh mì, tính mạng ngàn cân nguy khốn! Nỗi sợ mất con thôi thúc, để rồi thì nông nỗi cả 3 bố con cùng có vấn đề về sức khỏe.
Bộ óc tật nguyền lại không được phép nghỉ! Hành trình đi tìm “sức đề kháng” và “hồi phục các di chứng não” bắt đầu. Sản phẩm khả dĩ nhất trong cả đống thuốc “sử dụng cũng như không” chỉ còn là tảo xoắn Spirulina. Sản phẩm duy nhất được WHO công nhận: Bảo vệ sức khỏe loài người tốt nhất thế kỷ 21! Thứ vi sinh vật này chứa hàng trăm chất quý và hàng chục chất cực kỳ thiết yếu cho sức khỏe con người. Đặc biệt là tác dụng tăng sinh nhanh hồng và bạch cầu.
 Ngặt nỗi tảo viên Nhật đắt (5,4 triệu động/lọ 2000v), không mua nổi. Đọc đến tên khoa học Spirulia pratensis, tôi bỗng nhớ ở Khách sạn Hoàng gia Thái Lan họ đã dùng sinh tố tảo tươi để thu hút khách, mà lúc đó tôi hiểu. Vậy là tảo có thể nuôi được?
Học mới biết thuật ngữ “không tanh không phải là tảo” là sai. Tảo chỉ tanh khi phân hủy, hoặc lẫn tạp. Việt Nam đã có, liên hệ thì được chào bán công nghệ 2 tỉ. Lại thất vọng! Dự án và mọi kiến thức về tảo được xếp… ngay ngắn vào sọt rác. Nữa là, Việt Nam chỉ có hệ nuôi hở, sẽ không cho ra tảo nguyên chất. Vậy thì Thái Lan họ làm như thế nào? Câu trả lời cứ rơi thăm thẳm!
Nhưng bệnh tật thì không chịu xếp lại. Phải có cách nào đó chứ? Cả năm trôi qua trong nỗi thèm thuồng. Đọc và học. Không đơn giản. Ở Việt Nam người ta không bán giống tảo gốc, chỉ bán giống cấp 1, nuôi 1 lần. Vậy thì phải sở hữu tảo gốc! Lại  phải học phân lập…
Ngày có đủ tiền vé quay lại Thái Lan cũng là ngày có một thu hoạch… thất vọng: đó là “bí mật công nghệ!”. Chỉ còn cách về nhà, gom bòn tiền mua kính hiển vi, bút đo PH, ống nghiệm, đèn cồn, pipet, đĩa petri, bột genlatin, máy khuấy, đèn UV… bắt tay vào giấc mơ sở hữu giống gốc.
Sau gần 2 năm thất bại, cả sức khỏe, tiền bạc… Sang năm 3, sản phẩm Tảo xoắn tươi cao cấp không tanh Đức Lợi chính thức được Cục VSATTP - Bộ y tế, kiểm nghiệm và cấp chứng nhận sản phẩm tốt và an toàn…
Những năm qua, ngoài 3 bố con, đã có thêm hàng trăm người bệnh, từ ung thư, viêm xơ gan, thận, tiểu đường, huyết áp, dạ dày… thậm chí cả HIV đã thay đổi chất lượng sống nhờ sự hỗ trợ Tảo xoắn tươi cao cấp không tanh Đức Lợi. Được người tiêu dùng tin cậy, có đầu ra, tôi đã thực hiện được ước mơ cuối cùng, đó là: Cứu 7ha đồi “vô giá trị” bằng việc xây Khu du lịch sinh thái, mà điểm nhấn chính là 1.300 cây hoa đào 13 năm trước tự tay ươm trồng, nhiều người cho là gàn dở.
Bây giờ tôi lại có thêm một câu thần chú nữa: “Cố gắng hết sức để làm đẹp cho đời!”. Nhớ lại hồi lén lút mua 40 con bò, gửi lên núi, rồi chỉ nói với đứa con gái biết: “Sau này, khi mọi thứ xong xuôi, không ai đòi nợ nữa, thì bảo mẹ lên núi chia cho con và em Đậu”.
May thay, nếu trông cả vào đàn bò đó thì chắc chắn cửa tử đã đóng sập lại vĩnh viễn với tôi. Sau hai năm nuôi, bò ăn phải tủi nilon và thuốc cỏ người dân xả tràn như mưa ở trên núi. Đàn bò có giá trị phá sản cuối cùng hơn 400 triệu, trở về gần như con số không.
Tôi đã chính thức phá được những cánh cửa đen tối của cuộc đời mình, mà có lẽ, cánh cửa đen tối nhất, đáng sợ nhất là tư tưởng!