Dầm
chân trong vũng bùn phân lẫn lộn trên đỉnh Núi Mây, Đảo dừng tay khoi, lau vội
dòng mồ hôi chảy như ăn vạ trên khuôn mặt chằng chịt vết chiều, nhìn vút vào
chân trời hoang vu, chộn rộn. Hoàng hôn mở sân khấu đại nhạc hội phía sau rừng
lau, biến những bông lau vốn trắng muốt như những đám mây non, thành một đồi
lau rực máu.
Xin làm viên cuội cần cù // Vui lăn dưới đất buồn đu lên giời // An lành trong cõi thảnh thơi // Bỏ xa dăm bảy nhất thời hào quang...